Một Paris tĩnh lặng…
Paris là kinh đô ánh sáng của thế giới, nhưng với một người Việt xa quê, Paris lại là một thành phố tĩnh lặng, yên bình nhưng cũng đầy những điều mới mẻ. Một thành phố rộng lớn, trung tâm tài chính, kinh tế, du lịch của không chỉ nước Pháp mà còn như của cả Châu Âu, Paris đầy những điều mới mẻ, lạ lẫm để chờ người ta khám phá, nhưng lẫn với bầu không khí sôi nổi đó cũng là sự cổ kính, nét trầm tư của một thành phố mà người dân yêu thích sự yên bình hơn bất cứ thứ gì khác – một thành phố ánh sáng tĩnh lặng…
Cuộc sống ở Paris không thi vị như nhiều người tưởng tượng: sáng uống cà phê cạnh Khải Hoàn Môn, trưa đi ăn cùng một cô gái xinh đẹp bên bờ sông Seinne, tối cùng nhau ra ngắm tháp Eiffel rực sáng. Mọi người tất bật với cuộc sống thực tại của mình, sinh viên đi học, người dân đi chợ và người lao động thì đi làm. Mọi thứ cứ theo vòng quay của nó đến khi gặp được một thứ gì đó vô tình khiến con người ta ngừng lại một nhịp và tận hưởng cái không khí Paris này. Trên đường đi chợ gặp một người nói tiếng quê hương cũng cố đi theo để nghe cho thỏa nỗi nhớ. Đi trên một con đường đầy lá vàng giữa khu vực đông đúc mà không nghe tiếng ồn ã còi xe nào cả, tự do thả mình vào không gian và tận hưởng những phút giây thư thái. Có lẽ điều tuyệt vời nhất ở Paris là những khu rừng, những khu rừng nhỏ tách biệt ác khu chức năng với nhau đã trở thành một nét đặc trưng không thể thiếu ở đây. Người ta có thể đi dạo, tập thể dục và nghỉ ngơi trong những khu rừng xứ bắc âu, không khí dưới những tán cây tạo cho người ta cảm giác thanh bình sau những ngày dài làm việc mệt mỏi.
Cuộc sống Paris thực ra lại rất bình dị: Sáng cùng một cốc cà phê với bánh mì nướng đầy năng lượng, trưa vui vẻ trong bữa ăn cùng đồng nghiệp, bạn học, tối về quây quần bên gia đình bè bạn. Một cuộc sống đơn giản, tận hưởng không khí Paris từ những điều nhỏ nhất. Những nơi như tháp Eiffel, bảo tàng Louvre, Khải Hoàn Môn… dù rất hứng thú với khách du lịch và những người mới tới thành phố này. Nhưng, với những con người đã và đang coi Paris như một ngôi nhà thứ hai, việc đắm chìm trong không gian yên bình thường nhật của thành phố, của những con đường có lẽ mới là những điều tuyệt vời nhất. Ở Paris có nhiều con người, nhiều màu da, nhiều ngôn ngữ, nhưng mọi người đều chào nhau qua ánh mắt và những nụ cười. Mối quan hệ giữa người với người là như vậy, đơn giản, nhẹ nhàng và vẫn đầy chân thành, tình cảm.
Khi ở Paris một thời gian đủ lâu, việc tận hưởng những hàng cây có lẽ đã thành một thói quen. Một ngôi nhà thứ hai, nơi người ta lao động, học hành, làm việc hướng đến một tương lai tươi sáng. Với những con người chọn ở lại Paris, họ tận hưởng không khí yên bình mà thành phố mang lại, nhâm nhi chút hình bóng hương vị quê hương trong từng góc nhỏ của thành phố. Với những người chọn rời xa Paris, lại nhớ từng nét tĩnh lặng, từng điều nhỏ nhặt thoáng qua từng ngày mà khiến người ta thương nhớ cả đời.